[Vkook] XUYÊN VỀ BỊ ÉP LÀM HOÀNG HẬU. / Chương 6:được giúp đỡ.
[Vkook] XUYÊN VỀ BỊ ÉP LÀM HOÀNG HẬU.
  • Kiếp người mà luôn phải xoay chuyển có thể một ngày đẹp ông trời gửi đến chúng ta mọi thứ. Nhưng lại vào một ngày không báo trước ông lại cướp hết mọi thứ từ chúng ta. Thứ chúng ta làm là không nên gục ngã và nên chấp nhận nó. Bởi vì sao ngay từ ban đầu ông đã không có những thứ đó trong tay rồi. Thứ còn sót lại của ông chính là ngồi làng này và cuộc sống sau này.
  • Sư phụ
    Sư phụ
    "Được rồi mọi người từ giờ ta sẽ quay lại nơi đây. Thời gian qua đã để mọi người lo lắng cho lão nhiều rồi. Lần này trở lại một sẽ giúp đỡ cậu ấy thi quan tiến chức hai là sẽ quay lại tiếp quản ngôi làng này. Ta hy vọng sẽ được mọi người giúp đỡ".
  • Nhân vật phù du
    Nhân vật phù du
    "Ân nhân yên tâm chúng tôi sẽ là những cánh tay đắc lực cho ngài. Ngài không biết thôi vì bản chất người trong làng đều xuất thân từ những nô lệ hay tù binh nên làng chúng ta từ lâu là lực lượng chủ chốt để tuyển vào binh lính ra sa trường của triều đình. Đều được chọn là những đội quân tinh nhuệ tất cả là do tinh thần không sợ chết và chịu được cam khổ cho nên nếu như cậu thanh niên này có ước muốn thăng quan tiến chức thì đây lão tam và lão tứ chính là hai anh em mới xuất quân và có rất nhiều kinh nghiệm trên chiến trường. Chỉ cần ngài cần 2 cậu ấy sẽ giúp đỡ cậu ấy lập được nhiều chiến công thăng quan tiến chức. "
  • Sư phụ
    Sư phụ
    "Ừ nghe được đó cho ta mượn 2 cậu thanh niên đó để huấn luyện riêng cho tiểu tử này đi. Tại ta không có nhiều kinh nghiệm trên chiến trường. "
  • Kook đứng đực ra nảy giờ, tất cả mọi chuyện đều không phải đùa a. Như vậy là ông già này nghiêm túc sao, nếu bây giờ cậu trốn liệu còn kịp không sợ quá đi.
  • Jung Kook
    Jung Kook
    "Này ông nghiêm túc hả. Hay là ông bỏ mặc ta đi. "
  • Lão quay qua liếc nhìn thanh niên ham sống sợ chết trước mặt. Nếu không vì lời hứa với sư thầy ông cần gì phải cực khổ như vầy huống chi nhìn đi tên tiểu tử này một chút khí chất của người có võ đều là không có. Liễu yếu đào tơ như vậy cậu ta dùng sắc hại người còn nghe được nếu mà dùng tay chân e là không nổi. Thôi thì cứ dậy trước đi sau này có gì sẽ cử người theo cậu ta kèm cặp cũng được. Nhưng trước hết tìm diệu kế để cậu ta ngoan ngoãn cái đã.
  • Sư phụ
    Sư phụ
    " ta nghe nói ai đi lính sẽ được thưởng rất nhiều vàng và một lô đất ở kinh thành nếu lập công đấy. Không phải ngươi nói muốn mở BBQ gì đó sao. Đi lính một năm về là ngươi có thể làm giàu rồi"
  • Kook định bỏ trốn nghe đến câu được thưởng vàng và đất hai mắt cậu sáng rực cả lên. Cơ hội mà giàu nhanh chóng ở một nơi như này cậu không nắm bắt thì đợi lúc nào nữa. Một phát chạy ùa tới xoa vai, đấm lưng cho lão lấy lòng rồi.
  • Jung Kook
    Jung Kook
    " chuyện là nhờ lão vất vả vì ta rồi. Nào nào ta nói không đi bao giờ chứ đi này như đi nghĩa vụ quân sự mà thôi ta chịu được. "
  • Cả dân làng nhìn qua nhìn lại biến hóa của hai người mà không hết bất ngờ này đến bất ngờ khác. Còn có ngài Min nói dối từ bao giờ vậy đi lính chỉ được phát 30 lạng bạc ít ỏi mà thôi. Nhưng khi bọn họ định nói cho thanh niên ngây thơ không biết gì kia thì nhận lấy ánh mắt sắc lạnh từ lão Min rồi.
  • Nhân vật phù du
    Nhân vật phù du
    "Ngài Min yên tâm nhất định nếu cậu ấy đã muốn đi thì sẽ được thôi tháng cuối năm tới đây sẽ diễn ta trận chiến dẹp loạn quân địch ở biên cương e rằng sẽ cần rất nhiều binh lính. Tới đó chúng tôi sẽ nhờ người đi đăng kí cậu ấy chỉ cần khai tên khai tuổi là có thể lên đường rồi. Còn có với sự giúp đỡ của những người đi trước cậu ấy sẽ không bị loại đâu."
  • Sư phụ
    Sư phụ
    "Ừm được đó đi càng sớm thì sẽ mau thành công. Cũng là còn hơn nửa năm nửa cho nên ngươi cố gắng mà học hỏi đi. "
  • Jung Kook
    Jung Kook
    "Ta biết rồi quý ngài yên tâm. Lão tử có gặp chuyện gì nhất định cũng đem số vàng với mãnh đất đó về. "
  • Sư phụ
    Sư phụ
    "Mà ngươi gọi là gì sẵn nói cho dân làng luôn đi. "
  • Jung Kook
    Jung Kook
    "Thưa tất cả bà con cô bác có mặt tại đây. Ta tên Kook họ Jeon tất cả gọi là Jeon Jungkook. Ta là một người yêu tiền ghét nguy hiểm vì thế hy vọng sẽ nhận được sự yêu quý giúp đỡ từ mọi người. "
  • Sư phụ
    Sư phụ
    "Thôi vậy được rồi tới đây việc ngươi ham tiền ở đây còn chưa thấy rõ sao giới thiệu làm gì, thôi vào nghỉ ngơi sớm mai huấn luyện sớm nửa. Mọi người cũng giải tán đi có dịp lại hàn huyên chuyện cũ, còn bây giờ ta cần thời gian huấn luyện cho tiểu tử này nửa nên thời gian sắp tới mọi người lại giúp đỡ lão. "
  • Nhân vật phù du
    Nhân vật phù du
    "Vâng vâng".
  • Nói xong ông lão mở cửa lôi Kook trở vào trong. Dân làng cũng nhanh chóng giải tán. Trở vào bên trong mới thật sự thấy căn nhà siêu rộng lớn còn có hoa viên siêu to, còn có hồ cá nữa nếu có máy ảnh ở đây thì tuyệt biết mấy. Kook cậu chạy loạn khắp nơi ngắm nhái sờ mó đủ thứ. Còn ông lão ông chỉ đi thẳng vào lễ đường thắp nhan cho gia đình ông sau nhiều năm bây giờ ông mới quay lại đây đối mặt với họ. Tuy đã đi lâu nhưng nhờ sự yêu quý của dân làng nên phủ đã luôn được dọn dẹp sạch sẽ. Bàn thờ cũng được nhan khói đầy đủ. Ông thắp xông ông quỳ trước bàn thờ mà trầm ngâm nhớ tới khoảng khắc ông cùng vợ và các con sinh hoạt vui vẻ trong nha phủ này. Mãi nửa canh giờ ông mới trở ra ngoài, nhìn quanh không thấy tiểu tử kia đâu nên ông cũng chạy quanh xem ai mà ngờ tiểu tử kia đang nhảy xuống bể cá dí bắt cá được nuôi dưới bể mà ước nhẹp cả lên.
  • Sư phụ
    Sư phụ
    "Này này ngươi làm gì thế mau trở lên đây cho ta".
  • Jung Kook
    Jung Kook
    "Ta đang bắt cá chuẩn bị bữa tối a. Đi cả ngày ta đói meo rồi tìm quanh không có gì ăn ông lại biến mất. Ta chỉ định bắt chút cá lên nướng ăn. "
  • Sư phụ
    Sư phụ
    "Thôi lên đi tý ta kêu người mang đồ ăn sang. Mới thả ngươi chút mà khổ quá".
  • Jung Kook
    Jung Kook
    "Ồ. Ta biết rồi. "
  • Nói xong Kook leo lên, ông dẫn kook lại trong một căn phòng rồi nói đây trước kia là phòng con trai ông giờ cậu ở tạm đây. Xong ông bảo mình ra ngoài tìm chút lương thực rồi đồ sẽ trở lại ngay bảo cậu ra bồn phía sau tắm trước đi. Cậu cũng ngoan ngoãn làm theo mà đi tắm. Xong chập lâu lão đã quay lại tay cầm rất nhiều trang phục mới cùng nhiều đồ ăn thấy đâu còn rất nhiều người bê đồ vào nửa. Kook bận đồ ước ban nảy ra định hỏi ông họ chuyển gì vào nhiều vậy thì biết họ là đem đồ từ các cửa hàng trong thôn mang tới cho ông cùng cậu. Ông nói là từ chối mà vẫn là không thể nào ngăn họ được nên đành để họ thích gì làm nấy thôi.
  • Sư phụ
    Sư phụ
    "Đây đồ từ người trong làng cho ngươi bảo rằng ngươi tuyệt trần vậy vẫn là bận đồ như này. Đấy người vào thay ra đi".
  • Jung Kook
    Jung Kook
    "Được rồi ta cảm ơn nhiều".
  • Sau khi thay đồ ra cậu như thay đổi một diện mạo khác luôn. Vốn định ra một tay giúp đỡ mọi người ai ngờ vừa xuất hiện mấy thanh niên trong làng đều đỏ mặt tía tai, không ai trong họ dám nhìn thẳng sự thoát tục đó của cậu. Thật sự cậu rất hợp với mấy trang phục công tử màu xanh ngọc đó. Ai cũng là từ chối cậu giúp đỡ ngại ngại ngùng chạy hết bảo cậu chỉ cần nghỉ ngơi thôi, cậu thì khó hiểu cả ra mà nghĩ dân làng có phải xem cậu là phế vật không. Nhưng kệ đi không cần thì thôi. Sau khi dọn đồ vô xong cậu cùng lão cũng một số người ban nảy ở lại dùng bữa no nê. Xong cậu đã trở lại phòng giường em nệm mới mà đánh một giấc ngon lành.
  • Hết chương 6.
14
Chương 6:được giúp đỡ.